Trong lịch sử nghệ thuật Ý, ít sự kiện nào lại đầy kịch tính và mang ý nghĩa sâu xa như tháng bảy năm 1968 tại Teatro alla Scala. Là biểu tượng của truyền thống opera, Teatro alla Scala đã trở thành tâm điểm của một cuộc cách mạng văn hóa đầy táo bạo, đánh dấu một bước ngoặt trong cách tiếp cận nghệ thuật của đất nước này. Sự kiện này không chỉ là một buổi diễn đơn thuần túy mà còn là sự va chạm giữa hai thế hệ, hai triết lý nghệ thuật, và hai viễn ảnh về tương lai của opera Ý.
Sự kiện tháng Bảy năm 1968 được khởi xướng bởi Teatro Verde, một nhóm nghệ sĩ trẻ đầy nhiệt huyết, với mục tiêu lật đổ những khuôn khổ cũ kỹ của opera truyền thống. Họ tin rằng opera cần phải hiện đại hóa, phản ánh những thay đổi xã hội và văn hóa đang diễn ra trên toàn thế giới. Teatro Verde đã tổ chức một loạt các buổi biểu diễn mang tính thử nghiệm, kết hợp âm nhạc đương đại với các yếu tố kịch nghệ sáng tạo, như múa đương thời và sử dụng ánh sáng và màu sắc theo phong cách avant-garde.
Đứng đầu Teatro Verde là đạo diễn sân khấu táo bạo Tommaso Traetta, một người được mệnh danh là “Mozart của thế kỷ XX”. Traetta, với tài năng phi thường và tầm nhìn xa trông rộng, đã truyền cảm hứng cho thế hệ nghệ sĩ trẻ, khuyến khích họ phá vỡ những khuôn mẫu cố hữu và thám hiểm những vùng đất nghệ thuật mới.
Sự phản ứng của giới truyền thống opera đối với Teatro Verde là hết sức gay gắt. Họ coi những buổi biểu diễn này là một sự xúc phạm đến nền tảng của opera Ý, một sự xâm phạm đến “sự thanh cao” vốn được cho là đặc điểm cốt lõi của loại hình nghệ thuật này.
Một số nhà phê bình và chuyên gia thậm chí còn so sánh Teatro Verde với “những kẻ phá hoại”, đối xử với họ như những kẻ thù của nền văn hóa Ý truyền thống. Tuy nhiên, Teatro Verde đã nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ một bộ phận công chúng, những người trẻ tuổi và năng động, háo hức được trải nghiệm những hình thức nghệ thuật mới mẻ và đầy thử thách.
Bàn tay của thời gian và sự đổi thay
Sự kiện tháng Bảy năm 1968 đã tạo ra một cuộc tranh luận sôi nổi về tương lai của opera Ý. Nó làm dấy lên những câu hỏi cơ bản: liệu opera có nên duy trì truyền thống hay cần phải đổi mới để phù hợp với thời đại? Liệu sự hiện đại hóa có đồng nghĩa với việc phá hủy những giá trị cốt lõi của loại hình nghệ thuật này?
Dù có nhiều ý kiến trái chiều, không thể phủ nhận rằng sự kiện tháng Bảy năm 1968 đã đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử opera Ý. Nó đã thúc đẩy sự đổi mới và thí nghiệm, mở ra những con đường mới cho sáng tạo nghệ thuật. Teatro Verde đã gieo hạt giống của sự thay đổi, và những tác động của họ vẫn còn được cảm nhận đến tận ngày nay.
Opera Ý ngày nay là một sự pha trộn độc đáo giữa truyền thống và hiện đại. Các nhà hát opera đã học cách cân bằng giữa việc bảo tồn những giá trị nghệ thuật truyền thống và việc đón nhận những xu hướng mới mẻ của thời đại. Sự kiện tháng Bảy năm 1968 là một minh chứng cho sức mạnh của sự sáng tạo và tinh thần đấu tranh vì nghệ thuật, một lời nhắc nhở rằng nghệ thuật luôn luôn cần được đổi mới để tồn tại và phát triển.
Sự ảnh hưởng của Tommaso Traetta:
Để hiểu rõ hơn về sự kiện tháng Bảy năm 1968, chúng ta cần nhìn sâu vào tiểu sử và tác phẩm của Tommaso Traetta. Sinh ra ở Naples vào năm 1945, Traetta đã bộc lộ niềm đam mê với nghệ thuật từ khi còn nhỏ.
Sau khi tốt nghiệp Học viện Âm nhạc Santa Cecilia, Traetta bắt đầu sự nghiệp đạo diễn sân khấu, nhanh chóng nổi tiếng với những cách tiếp cận độc đáo và đầy táo bạo.
Tác phẩm tiêu biểu của Tommaso Traetta | Năm |
---|---|
“Il Gioco del Destino” (The Game of Fate) | 1965 |
“La Luna e il Sole” (The Moon and the Sun) | 1967 |
Traetta tin rằng opera không chỉ là một hình thức giải trí mà còn là một phương tiện để thể hiện những ý tưởng và quan điểm về xã hội. Ông đã sử dụng opera như một công cụ để phản ánh những thay đổi đang diễn ra trên thế giới, đặt ra những câu hỏi về bản chất của con người, về tình yêu, lòng trung thành và sự bất công.
Với tài năng phi thường và tầm nhìn xa trông rộng, Tommaso Traetta đã trở thành một trong những nhân vật quan trọng nhất trong lịch sử opera Ý hiện đại. Ông đã truyền cảm hứng cho thế hệ nghệ sĩ trẻ, khuyến khích họ phá vỡ những khuôn mẫu cố hữu và thám hiểm những vùng đất nghệ thuật mới.
Sự kiện tháng Bảy năm 1968 là một minh chứng cho sức mạnh của sự sáng tạo và tinh thần đấu tranh vì nghệ thuật, một lời nhắc nhở rằng nghệ thuật luôn luôn cần được đổi mới để tồn tại và phát triển.